Giới thiệu Sách - Trò chuyện với cõi vô hình
Trò chuyện với cõi vô hình
Công ty phát hành: Thái Hà
Tác giả: Nhà ngoại cảm Hoàng Thị Thiêm
Trang: 480 trang
Khổ: 15.5 x 24cm
Nhà xuất bản: Hội Nhà văn
Năm xuất bản: 2021
Thông tin tác giả:
Nhà ngoại cảm Hoàng Thị Thiêm là một hiện tượng vô cùng đặc biệt của Việt Nam đã được thế giới công nhận. Năng lực của cô đã nhiều lần được các nhà khoa học trong và ngoài nước khảo nghiệm, xác thực. Được mẹnh danh là « người đàn bà ba mắt », cô không chỉ có khả năng bịt mắt đọc sách, đi xe máy… mà còn có thể kết nối với các cõi giới bên ngoài thế giới hữu hình.
Trích đoạn:
Mộng vào cõi tiên
Năm 14 tuổi, một đêm tôi mơ thấy mình đang phiêu du bay vào xứ sở thần tiên. Cảm giác người mình nhẹ bẫng, tôi bay cao lên, cao mãi rồi cúi xuống nhìn ngắm những kỳ hoa dị thảo bên dưới, tôi bay rất xa và chìm dần vào những đám mây trắng muốt bao la.
Hoảng hốt vì ở trên này không thấy có đường đi, tôi bị mất phương hướng, tôi khóc nức nở gọi mẹ. Đột nhiên một tiếng nói dịu dàng và ấm áp vọng đến bên tai tôi:
– Con lạc đường về trời phải không?
– Vâng! Vâng ạ! Tôi mừng rỡ trả lời.
Tôi còn năn nỉ, con không có đường đi, xung quanh con chỉ toàn mây là mây, mờ mịt hết cả, tay chân con tê cứng hết rồi, không cử động được. Tiếng nói đó lại vang lên:
– Được rồi, ta sẽ cho con phép thần. Con nhắm mắt lại rồi suy tưởng thật sâu, con tưởng tượng ra cảnh gì ắt sẽ có cảnh ấy.
– Con cảm ơn bề trên!
Tôi mừng rỡ làm theo lời chỉ bảo của Đấng Siêu linh mong sao tìm thấy đường bay về cõi tiên, để thỏa niềm mơ ước được trở thành một nàng tiên, bay trên bầu trời cao vút. Tôi nhắm mắt lại tập trung suy tưởng, đột nhiên tôi nhìn thấy một tòa tháp ẩn hiện trong mây mờ, tôi đoán nơi ấy là cõi tiên. Tôi bay nhanh đến nơi có tòa tháp và choáng ngợp vì cảnh tượng ở đây tươi đẹp lạ thường, thác nước trắng xóa đổ xuống mặt hồ trong suốt mênh mông, bao quanh hồ là hoa lá và những dãy núi non trùng điệp vươn dài ra xa. Dưới chân một ngọn thác có bảy nàng tiên đang hắt nước đùa giỡn, cười nói khúc khích, dung nhan thật tuyệt mỹ. Chợt trông thấy tôi, các nàng tiên liền biến mất, để lại một làn sương trắng thoảng nhẹ trên mặt hồ. Lúc ấy tôi đã thấm mệt, trong đầu nghĩ rằng cần phải dừng chuyến phiêu du và trở về nhà với mẹ.
Tôi leo lên một sườn núi dốc đứng trắng như thủy tinh rồi trượt xuống thật nhanh, hai tay chới với quạt nhẹ vào không trung, toàn thân bay lên, bỗng nhiên chân tôi va phải một vật gì đó đau điếng, giật mình tỉnh giấc thì ra tôi va vào thành giường, chân vẫn còn rớm máu. Bước ra khỏi buồng ngủ mà lòng tôi vẫn không khỏi hồ nghi, chuyện vừa rồi là mơ hay thật.
Rõ ràng cảm giác đó thật quá, thật đến mức không thể tin đó chỉ là một giấc mơ.
Giá BIT