Giới thiệu Sách - Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu - Sumino Yoru - Nhã Nam phát hành
Tớ muốn ăn tụy của cậu
Tác giả: Sumino Yoru
Đôi nét về tác giả:
Sumino Yoru hiện đang sống tại thành phố Osaka. Anh bắt đầu sáng tác từ những năm học cấp ba và Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu (2015) cũng là tác phẩm đầu tay của anh.
Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu đã trở thành cuốn sách bán chạy nhất năm 2016 với lượng sách bán ra lên tới 700.000 cuốn. Sách cũng nhanh chóng được chuyển thể thành phim điện ảnh vào năm 2017.
Giới thiệu sách Tớ muốn ăn tụy của cậu:
là một câu chuyện quá đỗi nhẹ nhàng , bởi câu chuyện ấy giản dị như một cuốn nhật kí của một chàng trai kể về những tháng ngày gần gũi cùng một cô bạn mắc căn bệnh nan y chỉ còn sống được chưa đầy một năm. “Tôi không biết về ngày mai của tôi – người vẫn còn thời gian, nhưng tôi đã nghĩ ngày mai của cô ấy – người chẳng còn mấy thời gian đã được hẹn trước.
Cái lô-gíc xuẩn ngốc gì thế này. Tôi đã nghĩ thế giới này sẽ ưu ái trước sinh mệnh của một cô gái mà những ngày sống chẳng còn là bao. Đương nhiên, làm gì có chuyện như vậy. Đã không như vậy.
Thế giới không phân biệt một ai. Nó không nương bàn tay tấn công bình đẳng ấy với bất kỳ ai, kể cả tôi – người có một thân thể khỏe mạnh, hay cô ấy – người sắp ra đi vì căn bệnh nan y.”
Các đoạn trích đoạn hay trong sách Tớ muốn ăn tụy của cậu:
“Cái gọi là sống ấy, chắc chắn là việc khi ta thấu hiểu lẫn nhau […] Thừa nhận một ai đó, yêu một ai đó, ghét một ai đó, niềm vui khi ở bên một người, rồi sự phiền muộn khi ở cạnh một người khác, nắm tay một ai đó, ôm một ai đó, ngang qua đời một ai đó. Đấy chính là sống. […] Vì có mọi người mà tôi biết mình có trái tim, vì họ chạm vào mà tôi biết mình có cơ thể. Tôi có hình hài và vẫn đang sống được như này đều nhờ những thứ đó/ Bởi thế, sống là một việc mang đầy ý nghĩa”.
“Chỉ có vậy, tôi mới có thể cảm nhận rằng không phải cô ấy đang nhìn vào cái chết, mà nhìn vào sự sống. Và chỉ có vậy, tôi mới có được cảm giác trái tim nhỏ bé của mình trở nên nhẹ nhõm hơn. Tôi là một kẻ hèn nhát. Rõ ràng tôi đã biết nhưng đâu đó vẫn không thể chấp nhận việc cô ấy sẽ chết”
Đôi điều cảm nhận
Tớ muốn ăn tụy của cậu hay còn được biết với cái tên tiếng Nhật là Kimi no suizou wo tabetai, mới nghe tên có vẻ nhiều bạn đã liên tưởng nó là một bộ anime điện ảnh kinh dị, máu me và đầy đáng sợ đúng không nào? Nhưng thật ra nó chính là tựa của một bộ phim đau đớn thấu tận tâm can. Tưởng chừng máu me nhưng lại vô cùng thuần khiết, về những triết lý của tình bạn, của tình yêu và của xã hội mà đôi lúc đã quên mất.
Tớ muốn ăn tụy của cậu – Một khoảnh khắc đẹp của những con người chỉ vừa kết nối trái tim.
Hai con người hoàn toàn trái ngược và khác biệt nhau liệu có thể thân thiết với nhau hay không? Liệu một cô gái mới mười bảy tuổi nhận ra rằng mình còn rất ít thời gian để sống đã đối mặt với thế giới ngày như thế nào? Sumino Yoru đã mang đến một câu chuyện thật đẹp về Yamauchi Sakura_nữ nhân vật chính và Shiga Haruki_nam nhân vật chính.
Sakura là một cô gái năng động, vui vẻ và hòa đồng. Trên môi cô luôn có một nụ cười rất tươi, nhưng phía sau cô luôn che dấu một nỗi đau đó là căn bệnh tụy của mình. Còn Haruki thì trái người hoàn toàn, cậu ấy luôn trầm lắng, sống nội tâm, không kết giao bạn bè và yêu thích những cuốn sách.
Haruki tình cờ biết được về căn bệnh tụy của Sakura và từ đó hai người trở nên thân thiết hơn. Nói chính xác hơn, Haruki là người duy nhất nắm giữ bí mật của Sakura. Và từ đây, họ bắt đầu tìm hiểu nhau qua những lần đi chơi, đi ăn, đi du lịch và cả những lần ở bệnh viện nữa.
Tình cảm lớn dần, nước mắt cũng nhiều hơn cả những nụ cười mờ nhạt. Những lời Sakura nói, luôn thấm sâu trong tâm trí tôi sau khi tôi đọc xong cuốn sách này.
“Thừa nhận một ai đó, yêu một ai đó, ghét một ai đó, niềm vui khi ở bên một người, rồi sự phiền muộn khi ở cạnh một người khác, nắm tay một ai đó, ôm một ai đó, ngang qua đời một ai đó. Đấy chính là “Sống” .
Cuộc sống thực tế luôn vội vã, mọi người luôn chạy theo những danh vọng cuộc đời, mấy ai để ý đến những con người xung quanh đã từng quý giá đến mức nào. Chúng ta luôn đánh mất nhau như thế, đánh mất một người từng quan trọng, một người là niềm vui, là bình yên, là hạnh phúc.
Sakura cho dù đau đớn với căn bệnh, đau đớn vì chỉ còn sống vài tháng nữa, đau đớn vì đã không còn được nở nụ cười rất tươi đó, nhưng cô vẫn mạnh mẽ, vẫn kiên cường, vẫn kết nối trái tim cùng cậu bạn trái ngược với mình hoàn toàn. Cô ấy luôn mang một năng lượng tích tực cho những người xung quanh, vì cô biết, nếu không sống trọn vẹn thì cô sẽ hối tiếc đến giây phút cuối cùng.
“ Bồ, người chẳng cần các quan hệ bạn bè hay yêu đương đã chọn tôi.
Không phải ai khác mà tôi đã được chọn.
Lần đầu tiên trong đời tôi biết được rằng, chỉ cần là bản thân mình thôi, cũng được người ta cần tới.
Lần đầu tiên trong đời tôi nghĩ rằng mình là duy nhất.
Cảm ơn bồ.”
Với lối dẫn văn tự nhiên và sáng tạo, Sumino Yoru đã mang đến những cảm xúc tuyệt vời khi tôi đọc cuốn sách này, tôi tiếc cho cuộc sống đầu màu sắc của cô gái rạng rỡ Sakuru, tiếc cho tình cảm hai nhân vật dành cho nhau, tiếc
Giá BIDZ